Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015


Mẹ con em nguyện suốt đời làm đôi chân cho anh

Cả đời này em và các con cần anh. Anh dù có thế nào vẫn là người quan trọng nhất. 
Tôi và chồng quen rồi yêu nhau từ hồi còn là sinh viên đại học. 5 năm sau chúng tôi tới với nhau bằng một đám cưới nhỏ, cùng lời chúc phúc của gia đình, bạn bè. Anh là một người hiền lành, tử tế và rất đáng tin cậy. Kinh tế gia đình hai bên nội ngoại đều khó khăn nên vợ chồng tôi đều tự thân vận động trong mọi việc.
Anh may mắn tìm được một công việc đúng chuyên ngành và có thu nhập khá, còn tôi cũng tạm ổn. Sau 7 năm kết hôn, hai chúng tôi đã có thể tự mua cho mình một căn hộ nho nhỏ trong thành phố. Nhà anh neo người, bố anh mất sớm; mẹ anh ở vậy tảo tần nuôi anh lớn khôn nên tôi thấu hiểu nỗi khổ tâm của anh khi nghĩ tới cảnh mẹ một mình lủi thủi ở quê. Tôi bàn với chồng đón bà lên sống cùng.

Anh rất chiều chuộng tôi và chăm lo rất tốt cho các con, cũng là một người con có hiếu với mẹ. Điều đó khiến tôi càng tin rằng mình đã chọn đúng người. Hết giờ làm việc anh về trường đón con gái lớn, sau đó phụ tôi chuẩn bị bữa tối. Những ngày cuối tuần thường vui vẻ nhất vì cả nhà có thể cùng nhau nấu nướng, chơi đùa. Vậy mà ông trời cứ thích trêu ngươi với hạnh phúc của chúng tôi. Anh gặp tai nạn trên đường đi làm về. Sau tai nạn đó, anh mất khả năng đi lại vì chấn thương nặng ở cột sống. Từ một người khỏe mạnh, là trụ cột của gia đình, anh phải đi lại nhờ xe lăn, mọi việc cá nhân cũng gặp vô vàn khó khăn.

Tôi hiểu đó là một cực hình với anh. Tinh thần của anh đi xuống, anh nhìn mọi thứ đều bi quan. Hiểu được điều đó tôi đã động viên anh rất nhiều, nói anh cứ yên tâm điều trị, tốn kém bao nhiêu không ngại, kể cả việc bán nhà. Nhiều đêm hai vợ chồng ôm nhau khóc như hai đứa trẻ. Hai con còn nhỏ nên nhiều khi hỏi bố những câu rất khó trả lời như "Bố ơi, bao giờ bố dẫn con ra ngoại thành chơi thả diều như hôm nọ vậy bố" hay "Bố mau khỏe đưa con đi chơi nhé". 
Từ việc hai người cùng lo kinh tế giờ chỉ còn mình tôi, bao nhiêu tài sản chắt chiu sau khi mua nhà, tính sau này dành cho việc học hành của con đều trôi đi theo từng đợt điều trị của anh. Tôi không thể chỉ làm và về nhà theo giờ hành chính như trước đây mà còn phải nhận làm thêm để đủ tiền trang trải mọi thứ. Vậy mà anh lại không hiểu, nói tôi khinh thường anh chỉ vì bây giờ anh là người đàn ông tàn phế, dựa vào vợ, ăn bám vợ.

Anh nói hãy ly hôn đi. Điều anh nói như ngàn vết dao đâm vào trái tim tôi. Đã gần 2 tháng trôi qua kể từ ngày anh bị nạn, anh gầy đi rất nhiều, nhìn anh tôi xót xa vô cùng. Sao anh có thể nghĩ và nói ra những lời như thế với vợ? Tôi đã làm gì sai để giờ anh đối xử và nói ra những lời nói đau lòng tới vậy?

Gửi anh: "Em đã bao giờ coi kinh anh chưa, hay vẫn hàng đêm lo cho anh từng chút một dù bản thân đang phải cố gắng rất nhiều. Em cũng thèm được ai đó động viên, đặc biệt là anh. Em đã chọn anh, cả đời này em và các con cần anh. Anh dù có thế nào thì vẫn là người quan trọng nhất với mẹ con em. Mình còn cơ hội để hồi phục mà anh, chỉ cần anh cố gắng, đừng bỏ cuộc. Còn nếu đúng như anh nói cơ hội đó bằng không thì em và con sẽ nguyện là đôi chân của anh suốt cuộc đời này. Hãy tin em và tin vào tình yêu của mẹ con em, anh nhé".

Bài Tin Mừng: Mc 10, 2-16

Khi ấy, những người biệt phái đến gần và hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?" Người đáp: "Môsê đã truyền cho các ông thế nào?" Họ thưa: "Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị". Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: "Chính vì sự cứng lòng của các ông, mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Như thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: "Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng và lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình".

Bấy giờ người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.

Suy Niệm:
(Trích trong 5 phút Lời Chúa tháng 10/2015)

Hôn nhân là một giao ước tình yêu giữa người nam và người nữ, được Thiên Chúa thiết lập ngay từ buổi đầu tạo dựng. Chúa Giêsu hôm nay một lần nữa xác quyết luật hôn nhân là đơn hôn và vĩnh viễn, nghĩa là chỉ một vợ, một chồng và không thay đổi, không ly dị. Ai tự ý huỷ bỏ giao ước hôn nhân là vi phạm luật Chúa. Là người kitô hữu, hôn nhân là một ơn gọi, là con đường nên thánh. Vì vậy, chúng ta cần phải ý thức và trân trọng những giá trị cao quý của đời sống hôn nhân, và cố gắng chăm lo tạo lập gia đình thánh thiện.

Sống Lời Chúa: Biết quý trọng ơn gọi hôn nhân gia đình.

Cầu Nguyện: Lạy Chúa, xin chúc phúc cho mỗi gia đình, cách riêng gia đình kitô hữu chúng con, để chúng con luôn trung thành và chung thuỷ với nhau suốt đời. Amen.
        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét